Nhìn bóng xe khuất dần, Đường San San véo mạnh cánh tay mình, đau đến mức suýt xoa.
Đây không phải mơ, tất cả đều là thực, Đường San San gập người thật thấp về hướng Lục Hi vừa rời đi, sau đó tự nói với chính mình.
“Anh Lục, tôi nhất định sẽ chăm chỉ học hành, sau này trở thành một người như anh”.
...
Sân bay.
Chiếc xe Lincoln từ từ tiến vào bãi đỗ xe đặc biệt, chỉ thấy một chiếc máy bay thương gia đang dừng ở đó.
Bên cạnh máy bay là Rama X và các thành viên hoàng gia, ngoài ra còn có giám đốc sân bay run rẩy đứng đó.
Ông ta không biết Rama X đang đợi ai, nhưng ông ta rất muốn biết danh tính người được Rama X chờ đợi, đến cả tổng thống cũng không có vinh dự đó.
Đợi khi Lục Hi xuống xe, ông ta không dám tin vào mắt mình, bệ hạ Rama X hóa ra đang đợi một thanh niên cực kỳ bình thường.
Thấy anh, Rama X nhiệt tình tiến lên bắt tay, nói: “Anh Lục, về nước gấp vậy sao, tôi muốn giữ anh lại mấy ngày, cùng tôi thưởng thức phong cảnh nước Thái tươi đẹp”.
“Ngại quá, vẫn còn việc đang đợi tôi, tôi buộc phải trở về, dù sao tôi cũng đã là Chao Phraya của Thái, sau này có cơ hội nhất định sẽ thường xuyên đến đây”.
Thực ra Lục Hi chả có chuyện quái gì, nhưng anh ghét nhất là xã giao, một đám người tụ tập ăn uống vô bổ, tất cả đều vô nghĩa.
Thế nhưng Rama X nghe anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603203/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.