Bấy giờ, Lục Hi chậm rãi nói: "Bệ hạ, tôi phải về Hoa Hạ, sẽ không ở lại Thái Lan. Dù ông có phong tôi là Chao Phraya cũng chẳng có tác dụng gì".
"Cậu Lục, chỉ cần cậu bằng lòng thì chúng tôi sẽ không hạn chế nơi ở của cậu. Cậu muốn ở đâu cũng được, tôi chỉ mong vương thất Thái Lan có thể trở thành người một nhà với cậu", Rama X chân thành nói.
Lục Hi ngẫm nghĩ, có cái thân phận như Chao Phraya cũng khá tốt, ít nhất trở về có thể khoe khoang với đám Vân Khả Thiên, cũng coi như không có đến không.
Vì thế, Lục Hi nói: "Một khi đã thế, tôi bèn nhận lấy cái tước vị Chao Phraya kia vậy. Nhưng tôi phải nói trước, tôi sẽ không tham gia bất cứ bữa tiệc hay nghi thức nào của mấy ông. Nếu mấy ông gặp nạn, tôi cũng sẽ suy xét giúp đỡ, song không có chuyện gì thì đừng làm phiền tôi".
Oona nghe vậy thì quả thật không thể tin vào lỗ tai của mình, kia là Chao Phraya đó, bao nhiêu thành viên dòng chính của vương thất muốn đều không được, anh ta còn ra vẻ muốn hay không cũng được, đúng là khó tin mà.
Rama X nghe thế lại biến sắc, song ông ta lập tức nói: "Mọi thứ đều nghe theo cậu Lục, Oona, mau đi gọi thư ký quan đến rồi lấy huy chương và con dấu của Chao Phraya đến đây".
Ban đầu, Rama X còn định tổ chức một bữa tiệc long trọng để mọi người đều biết vương thất có một người mạnh mẽ như vậy. Nhưng, nghe Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603192/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.