Có điều, Thấp Long Bà cũng coi như rất lợi hại rồi, về mặt tu vi và nghiên cứu về lực tinh thần cũng khiến Lục Hi bình sinh hiếm thấy, trên thế giới này ngoài bản thân anh ra, hiện tại Lục Hi chưa gặp được ai có thể vượt qua Thấp Long Bà về mặt lực tinh thần.
Còn lúc này, Thấp Long Bà bị bao vây trong quang tráo, sợ hãi dè dặt dập đầu nói với Lục Hi:
"Lục đại sư, Thấp Long Bà có mắt như mù, phạm tội với cậu, tôi xin lỗi cậu, xin cậu hãy tha cho tôi, từ nay về sau tôi nhất định hối cải triệt để, làm người lại từ đầu".
"Ha ha, làm người lại từ đầu, người như ông tôi thấy không thể làm người lại từ đầu được đâu, chi bằng để tôi tiễn ông tới một nơi tốt đẹp để ông tận hưởng tốt hơn đấy", Lục Hi thản nhiên đáp lời.
Nghe thấy giọng nói sắc lạnh như băng của Lục Hi, trong lòng Thấp Long Bà dấy lên nỗi hoảng sợ, ông ta bất giác cảm thấy đó tuyệt đối không phải là một nơi tốt đẹp nào cả.
Hiện tại ông ta đã mất đi thể xác, chỉ dựa vào một đạo thần hồn để sống, nếu như trong thời gian ngắn không tìm thấy được cơ thể đoạt xác thì ông ta sẽ hoàn toàn tan thành mây khói.
Vốn dĩ ông ta nhìn ra được không phải là đối thủ của Lục Hi nên đã cắn răng thần hồn xuất khiếu, bỏ chạy về hoàng cung, dụ dỗ Lục Hi tới đây nhằm dựa vào một bộ pháp khí ở đây rồi dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603189/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.