"Ngồi tù, ngay cả ngồi tù thì ông đây cũng phải hiếp cô".
Ngô Đạt điên cuồng nói xong, giơ súng liền đâm. Ba năm, ba năm qua Chu Nhã chưa bao giờ để anh ta đụng vào mình, Ngô Đạt cũng nhịn. Nhưng giờ, Chu Nhã lại dám rời khỏi anh ta, điều này tuyệt đối không thể được. Nếu muốn đi thì cô ta cũng phải trả một cái giá đắt cho thời gian qua.
Giờ phút này, Chu Nhã cảm thấy dưới háng có một thứ to lớn đâm tới, trong lòng không khỏi vô cùng hoảng sợ. Đến tận giờ, cô ấy vẫn còn trong trắng, hoàn toàn chưa làm tình lần nào.
Lúc này, một nỗi sợ hãi cùng cực chợt ập đến, Chu Nhã dùng hết sức hét lên: "Cứu mạng".
Ngay khoảnh khắc đó, giữa trán Chu Nhã bỗng bắn ra một ngọn lửa dài nhỏ phun lên ngực Ngô Đạt.
Ngô Đạt lập tức cảm thấy đau đớn khắp người bèn nhảy lên theo bản năng, hai tay bắt đầu phủi ngọn lửa ngay ngực đi.
Nhưng mà, ngọn lửa kia chẳng những không tắt còn cháy lan ra. Thoáng chốc, Ngô Đạt đã bị ngọn lửa bao phủ rồi bị đốt thành một đống tro tàn.
Giờ phút này, Vương Kiều và Chu Nhã ngơ ngác nhìn Ngô Đạt đã hóa thành một đống tro cốt trên mặt đất với vẻ mặt hoảng sợ.
Cả hai im lặng một lúc lâu sau, Vương Kiều mới nơm nớp lo sợ hỏi: "Chuyện này là sao?"
"Tôi cũng không biết", Chu Nhã mờ mịt lắc đầu.
Lúc này, Vương Kiều nhìn Chu Nhã như nhìn một con quái vật, khuôn mặt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603169/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.