Ở hai bên đã có mười mấy cao thủ võ đạo đang ngồi, những người này nhìn thấy Lương Thông tới, bọn họ vội vàng đứng lên hành lễ.
Lương Thông đáp lễ lại.
Lúc này người đàn ông mặc quân trang kia ngẩng đầu nhìn Lương Thông nói: “Xin hỏi ông là?”
“Lương Thông ở Nguyên Thái, là được mời tới”, Lương Thông nói.
Người nọ gật đầu nói: “Tôi là Trương Thuận, phó tư lệnh khu bảo vệ tỉnh, người phụ trách sự việc lần này, chào mừng các ông đến trợ giúp”.
“Tư lệnh Trương, bây giờ tình hình như nào?”, Lương Thông hỏi.
Trương Thuận nhìn ông ta rồi nói: “Con vượn khổng lồ đó chạy điên cuồng ở khắp nơi rừng rậm nguyên thủy, người của chúng tôi không đuổi kịp nó, đã điều hai chiếc máy bay trực thăng tới để tìm tung tích của con vượn, tôi tin không bao lâu sẽ có tin tức thôi, đến lúc đó chúng ta dốc hết sức tiêu diệt là được”.
Lục Hi nghe xong liền cau mày: “Tư lệnh Trương, con yêu thú đã nổi điên, e rằng máy bay trực thăng chỉ có thể làm nó kích động, chi bằng ông nói cho chúng tôi phương hướng đại khái, chúng tôi tự đi tiêu diệt, như vậy sẽ khiến người của ông tránh khỏi thương vong”.
Lương Thông gật đầu liên tục, bày tỏ đồng ý.
Lúc này, Trương Thuận nhìn Lục Hi nói: “Cậu là ai?”
“Tôi là Lục Thiên Hành, bạn Lương Thông”, Lục Hi nói.
Trương Thuận nghiêm túc nói: “Đây đã không phải chuyện của chính quyền địa phương rồi, bây giờ do phía quân đội chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603104/chuong-1117.html