Người ở đây quá nhiều, nếu tiếp tục náo loạn, e rằng ngày mai sẽ nổi tiếng, điều này đối với Lục Hi tuyệt đối không phải chuyện tốt gì, thân phận của anh sợ là không giấu được, anh chẳng còn muốn tiếp tục ở đây nữa.
Lúc này, Tiết Cảnh Thiên cũng đã đến từ lâu, nhìn thấy được cảnh này, chỉ có điều với thân phận của anh ta thì chỉ có thể đứng từ xa nhìn, mắt thấy Lục Hi rời đi, anh ta cũng vội vã đi theo.
Không bao lâu, ba người quay trở về phòng, Lục Hi thở dài một tiếng, anh mở tivi lên xem, còn hai người Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên ngơ ngác nhìn Lục Hi. Lúc này trong mắt họ đã mang vẻ kính sợ sâu sắc.
Lục Hi đang ngồi xem tivi, anh chậm rãi nói: “Hai người không cần hỏi thân phận của tôi, tôi sẽ không nói đâu, nếu cảm thấy mọi người làm bạn bè được thì cứ thả lỏng một chút, tùy ý ngồi đi, nếu cảm thấy không thể sống chung, vậy cứ rời đi là được, hai người như vậy khiến tôi rất không tự nhiên”.
Lục Hi nói xong, hai người ngây ra một hồi, sau đó Tiết Cảnh Thiên đặt mông ngồi lên sofa và nói.
“Tôi mặc kệ anh Lục có thân phận gì, về sau tôi đi theo anh”.
Lục Hi nhìn Tiết Cảnh Thiên, khẽ mỉm cười.
Lúc này, Diêu Na cau mày nói: “Xem ra anh là người có lai lịch lớn, vậy thì sau này mong quan tâm nhiều hơn”.
Nói xong, Diêu Na cũng đặt mông ngồi xuống.
Bấy giờ, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603098/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.