Quán ăn này gọi là tiệm rượu Trường Minh, theo lời của Tư Không Trích Tinh quán này được mở bởi một người địa phương tên là Vương Trường Minh và đã đưa vào hoạt động nhiều năm nay.
Và đây cũng là điểm dừng chân đầu tiên của những tay đua xe kia vào buổi tối, bọn họ sẽ ở đây dùng cơm sau đó lên núi.
Lục Hi gọi hai món, vài chai bia, chậm rì rì ăn uống.
Không lâu sau khi Lục Hi uống tới chai bia thứ năm thì một người thanh niên tiến vào, trông anh ta chỉ mới mười tám, mười chín tuổi với khuôn mặt trẻ thơ đẹp trai, mái tóc ngắn rối bù và bộ đồ da bó sát.
Người thanh niên nhìn quanh, thấy Lục Hi đang uống bia một mình liền tiến tới, ngồi xuống trước mặt anh, nói: "Anh bạn, không để ý chứ".
Lục Hi cười phóng khoáng: "Không sao, anh cứ tự nhiên".
Lúc này trong quán không còn ai khác, cũng còn rất nhiều bàn trống, hiển nhiên là người này cảm thấy nhàm chán nên mới muốn tìm người tán gẫu cùng.
Quả nhiên sau khi ngồi xuống anh ta cũng gọi hai món ăn đặt chúng cùng một chỗ với món của Lục Hi: "Vẫn còn sớm, tụ tập một bàn giết thời gian một lúc vậy".
Lục Hi cười đáp: "Cũng được, dù sao một mình tôi cũng vô vị”.
Sau đó người này cũng gọi hai chai bia, bật nắp rót cho mình một cốc rồi mời Lục Hi nói: “Tôi tên là Tiết Cảnh Thiên, không biết người anh em phải xưng hô thế nào?”
“Tôi là Lục Hi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603060/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.