“Cậu Vân, đừng lấy thân phận của cậu ra để gây sức ép với tôi, bệnh viện là nơi cứu chữa chăm sóc người bệnh, không phải chuyện đùa, hơn nữa, trong việc này bệnh viện chúng tôi cũng không có làm gì không thích đáng với cậu ta, cho dù bố cậu tới, tôi vẫn giữ nguyên quan điểm”.
Viện trưởng Trương nói xong, liền nói với hai bác sĩ phía sau: “Hai người ở lại đây, gọi bảo vệ tới, đây là bệnh viện, mạng người vô cùng quan trọng, ai cũng không được làm càn”.
Hai bác sĩ đáp lại một tiếng, đứng ở cửa, đồng thời thông báo cho bảo vệ, còn viện trưởng Trương xoay người rời đi.
Lúc này, Vân Khả Thiên, Lục Hi cùng Tần Lam đều ngẩn người.
Ông già này vậy mà đến Vân Khả Thiên cũng không nể mặt, còn nói ngay cả Vân Thắng Quốc đến cũng không thay đổi ý kiến, tính tình cũng khá nóng nảy đó.
Lục Hi âm thầm lắc đầu, viện trưởng Trương này thật cứng đầu, anh thật sự cũng không có cách nào khác, không thể cưỡng ép đi vào chữa trị cho Tư Không Trích Tinh, sợ rằng như vậy sẽ gây náo loạn trong bệnh viện.
Lúc này, Vân Khả Thiên cũng lắc đầu nói: “Tên này ỷ là đệ tử của Diệp Phùng Xuân, tính tình nóng nảy, không nể nang ai, nhưng quả thực có năng lực về y thuật, danh tiếng ở Tây Kinh rất tốt”.
Lục Hi nghe xong, trên mặt lộ ra nụ cười kỳ lạ nói: “Ông ta là đệ tử của Diệp Phùng Xuân?”
“Đúng vậy, khá có tiếng ở Tây Bắc”, Vân Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603051/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.