Bấy giờ, Hàn Kim Sinh hoảng sợ hét lên: “Anh Lục, tôi không dám nữa đâu, tôi tận hiến với anh, tận hiến với Viêm Hạ, xin anh tha thứ cho tôi”.
Còn Niwan sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, giống như đã chấp nhận sự thật này.
Lúc này, Zaka bước lên trước hai bước, ông ta nhìn về phía Hàn Kim Sinh và nói: “Đừng cố đấu tranh nữa, nếu không các người sẽ chỉ chết thảm hại hơn thôi, nào đi theo tôi”.
Nói xong, Zaka xoay người ra khỏi phòng làm việc Tổng thống.
Niwan không nói một lời đi theo ra đằng sau, Hàn Kim Sinh còn định nói gì đó, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lục Hi, trong lòng đột nhiên dâng lên một sự khủng hoảng vô hạn, ông ta không tự chủ được liền đi ra ngoài.
Một lát sau, Zaka đi vào hành lễ với Lục Hi và nói: “Chủ nhân của Thần Long vĩ đại, theo như lời anh nói, tôi đã xử quyết xong hai tên ngu xuẩn kia”.
“Ừ”, Lục Hi gật đầu nói: “Chuyện của tôi xử lý xong rồi, chắc hẳn các ông còn có rất nhiều chuyện phải làm, tôi không quấy rầy nữa, tìm cho chúng tôi chỗ nghỉ ngơi đi. Còn nữa, cái tên nhãi Donbakara kia không phải Thần Long chó má gì đâu, tôi cũng chẳng phải chủ nhân của Thần Long, về sau đừng gọi tôi như vậy, gọi tôi là anh Lục được rồi”.
Lục Hi nói xong, không ngừng ngáp.
Lời của Lục Hi đương nhiên Zaka không dám làm trái, ông ta gật đầu liên tục.
Lúc này, Congo liền vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602976/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.