Lục Hi gật đầu, hai người đi về phía phòng ăn phía tây.
Đi đến tầng hai, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ, hai người đến chỗ ngồi, sau khi gọi món xong, cả hai bắt đầu nói chuyện.
Thông qua một cuộc nói chuyện, Lục Hi càng bội phục Đường Yên, một cô gái hơn hai mươi tuổi có thể sống được ở đây quả thật không dễ.
Còn Đường Yên lại càng thêm khâm phục Lục Hi, cô ta phát hiện Lục Hi ăn mặc tùy tiện, trên người cộng lại còn chưa đến một ngàn tệ, điều đó gần như là không thể với một người có quyền thế.
Hơn nữa, Lục Hi rất hiền lành, nói chuyện không có gì kiêu căng, hoàn toàn không nhìn ra anh chính là người chỉ huy hai chiếc máy bay trực thăng trong nháy mắt dọa một cao nhân vênh váo như Hàn Kim Sinh sợ tè ra quần.
Hai người nói chuyện, cơn sóng lòng trong Đường Yên dâng trào, thỉnh thoảng cô lén nhìn về phía Lục Hi, mặt hơi ửng đỏ.
Không bao lâu, đồ ăn được đưa lên, hai người bắt đầu ăn.
…
Lúc này, ở trong phủ Niwan.
Niwan thân hình cao lớn ngồi trên ghế dựa lớn của mình, người ngửa về phía sau, ông ta hút xì gà, nhìn Hàn Kim Sinh hầu hạ bên cạnh mình rồi chậm rãi nói: “Ông nói người đó còn biết ma pháp?”
“Đúng vậy ông Niwan, chính mắt tôi nhìn thấy, đạn cũng không đánh thủng”, Hàn Kim Sinh lòng vẫn còn sợ hãi nói.
Niwan lắc lư ghế dựa, dường như đang suy nghĩ gì đó, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602959/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.