Burns vừa ra lệnh xong, hai nhân viên điều khiển lập tức mở nút bắn tên lửa ra, sẵn sàng tấn công.
Nhưng đúng lúc này, hơi thở của rồng che trời lấp đất kia tiêu tan, chỉ thấy Lục Hi vẫn bình yên vô sự, quanh người là một ngọn lửa màu ám kim, thoạt nhìn không hề bị thương gì cả.
Mọi người trên phi cơ đều thở dài nhẹ nhõm, nếu Lục Hi không phải đối thủ của Donbakara thì cho dù bọn họ có phi cơ cũng chẳng trốn được con Donbakara này công kích ấy chứ, toàn bộ phải chôn xác ở đây.
Mà lúc này, Donbakara thấy Lục Hi vẫn bình yên vô sự, tức khắc phẫn nộ nói: “Loài bò sát kia, xem ra ngươi có chút bản lĩnh đấy. Nhưng ngươi cho rằng như vậy là thoát nạn sao? Ngươi quá ngây thơ rồi đấy!”
“Donbakara à, nếu mày không chơi mạnh hơn nữa thì e là sẽ chẳng làm được gì tao đâu”.
Lục Hi nói xong, ngưng tụ ra một cây trường thương, nhìn chằm chằm Donbakara.
“Không ngờ ngươi còn dám thi triển ra thứ sức mạnh nực cười của mình trước mặt ngọn lửa vĩ đại cơ đấy, thật là buồn cười đến cực điểm”, chỉ thấy Donbakara nhìn trường thương rồi ngạo mạn nói với Lục Hi.
Lục Hi cười khẩy: “Ai mạnh ai yếu, phải đánh nhau thì mới biết được, chỉ giỏi nói khoác, mày tưởng mày là võ sĩ Conor McGregor chắc”.
Nói xong, Lục Hi không dong dài nữa, mà phóng thương về phía Donbakara. Mũi thương bốc lên một ngọn lửa màu vàng kim, mang theo uy thế không gì sánh được, hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602947/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.