Lục Hi nghe xong, anh cười ha ha nói: “Ha ha, Niwan thì nhằm nhò gì, hắn xách giày cho ông đây, ông đây còn ngại hắn đen nhẻm mà nói chuyện với hắn đây”.
Hàn Kim Sinh nghe xong liền giận tím mặt, Niwan là người hậu thuẫn lớn nhất của ông ta, cũng là tồn tại đứng đầu Tunisia, người này làm nhục Niwan như vậy, quả thật là không biết sống chết, tự đâm đầu vào chỗ chết một cách chính gốc.
“Thằng nhãi, mày đừng tưởng ở đây có chút sức mạnh thì không coi ai ra gì, mày dám mở miệng nói xằng bậy, tao lập tức khiến mày thành thi thể ngay tại chỗ”.
Hàn Kim Sinh phất tay, nhất thời tất cả họng súng đều hướng về đám người Lục Hi.
Lúc này, Đường Yên và Lưu Tường đều giật mình, trong lòng vô cùng hốt hoảng.
Bọn họ vốn chỉ nghĩ người đến nhìn cũng có chút thực lực, hòa giải một chút để chuyện có thể giải quyết một cách viên mãn, vậy thì quá tốt.
Nhưng bọn họ không ngờ người đến nói vài ba câu liền khiến câu chuyện lâm vào cục diện như vậy, nếu Hàn Kim Sinh bất chấp nổ súng hàng loạt thì phải làm sao?
Hai người bắt đầu không vừa lòng với thái độ lỗ mãng của Lục Hi.
Lục Hi nhìn Hàn Kim Sinh, anh cười lạnh nói: “Con mẹ nó, lũ Cao Ly các người thật sự không biết xấu hổ đến mức cao nhất, nhìn thấy thứ gì thì đều là của nhà mấy người? Còn cho tôi thành xác chết nằm giữa vùng đồng không mông quạnh, thật tức cười”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602942/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.