Trong chốc lát, xe đến ngay trước mắt, hình thành một vòng vây quanh Đường Yên, Lưu Tường và mười mấy bảo vệ.
Hơn một trăm người từ trên xe bước xuống, bọn chúng nâng họng súng đen ngòm chĩa về phía họ.
Sắc mặt Đường Yên trở nên trắng bệch.
“Sao vậy, bây giờ cảm thấy điều kiện tôi nói ra cũng không tệ lắm nhỉ”.
Hàn Kim Sinh lùi lại phía sau, phách lối nói.
Lúc này, sự tương phản thực lực chênh lệch đáng kể khiến đám người Đường Yên mất đi sức lực, sắc mặt trắng nhợt.
Nỗi sợ hãi, sự tức giận và đủ loại cảm xúc khiến Đường Yên như sắp bùng nổ.
“Hàn Kim Sinh, chúng tôi có thủ tục hợp pháp, ông đừng quá đáng, ông thật sự dám giết chúng tôi sao?”
Đường Yên không biết lấy dũng khí ở đâu, cô ta phẫn nộ quát lên.
Hàn Kim Sinh nghe xong, ông ta liền cười ha ha: “Cô Đường, cô còn quá trẻ, ở đây chết mấy chục người thì có gì kỳ quái đâu. Cô tưởng rằng sẽ có người đến quản sao? Quá ngây thơ rồi”.
“Ông”.
Đường Yên nghe xong chỉ cảm thấy tức ngực, đầu óc choáng váng, không thể nói được thành lời.
Lúc này, Lưu Tường nói.
“Ông Hàn, đây chính là địa bàn của tộc Chaga, ông dẫn người của tộc Venda làm như vậy, tộc Chaga sẽ không ngồi im mặc kệ, ông sẽ gây ra chiến tranh giữa hai bộ tộc đấy. Nếu như vậy, chính phủ Tunisia cũng sẽ nhúng tay vào, ông chẳng có kết quả tốt đẹp gì đâu”.
Đường Yên nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602939/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.