Harold nói xong, trên mặt mang theo nụ cười hung ác.
Năm chấp sự của gia tộc Bryant đều phá lên cười, nhìn hai người Lục Hi và Vân Khả Thiên.
Cheryl cũng cười lắc đầu, mấy ngày nay Lục Hi đều có vẻ thong dong điềm tĩnh, Cheryl ngược lại khá khâm phục anh ta, có điều, trong thời khắc cuối cùng không phải vẫn là sợ hãi rồi sao, xem ra, anh ta chỉ cố gắng trấn tĩnh trước mặt mình mà thôi, Cheryl cũng cảm thấy buồn cười.
Lúc này, Lục Hi tiếp lời nói.
“Không phải, tôi chỉ là muốn ông được đảm bảo một chút, nếu ông giết tôi rồi, ngộ nhỡ thực lực của Burns vẫn như xưa, đến lúc đó ông làm thế nào, không bằng giữ tôi lại, nếu chẳng may có xảy ra chuyện gì, ông vẫn có thể giữ tôi làm con tin, đàm phán với Burns, như vậy há chẳng phải càng đảm bảo hơn sao?”
Harold nghe thấy vậy, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.
Sắc mặt của Cheryl cũng trầm xuống, cảm thấy bản thân có chút vui mừng quá sớm.
Nhìn thấy vẻ mặt của hai người bọn họ, Lục Hi cười nói: “Ông xem, những gì tôi nói đều là lời nói thật, vì tốt cho các ông, đừng nóng nảy như vậy, trước tiên cất kiếm đi đã được không”.
Vân Khả Thiên ở phía sau, nghe những lời của Lục Hi nói, suýt chút nữa phì cười.
Anh ta không ngờ Lục Hi lại có lúc hài hước như vậy, buồn cười chết mất thôi.
Mà lúc này chỉ thấy Porter nói: “Tộc trưởng, đừng nghe những lời bậy bạ của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602926/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.