Trong nháy mắt, một tuần lễ trôi qua.
Hôm nay đi dạo vườn bách thảo hoàng gia thuộc di sản thế giới xong, đám người Lục Hi quay về lâu đài cổ.
Lục Hi có chút mệt mỏi ngồi xuống sofa, anh nói: “Không được, ngày mai không đi ra ngoài nữa, phải cố gắng nghỉ ngơi một chút”.
Mấy ngày đi liên tục không ngừng, Lục Hi lại cảm thấy có chút mệt mỏi, xem ra đi du lịch cũng không phải chuyện thoải mái dễ dàng.
Mà Vân Khả Thiên vẫn chưa thỏa mãn, nghe thấy lời này của Lục Hi, trên mặt anh ta đầy bất mãn.
Lúc này, Cheryl ngồi xuống bên cạnh Lục Hi, nét mặt tươi như hoa nói.
“Xem ra anh Lục có hơi mệt, nhưng tối nay vừa hay có một bữa tiệc rượu, anh đi thư giãn chút, thế nào? Người đến đó đều là nhân vật cao cấp và một vài minh tinh điện ảnh truyền hình ở Luân Đôn”.
Lục Hi lắc đầu nói: “Không có hứng thú gì”.
Trên mặt Cheryl thoáng qua vẻ thất vọng, chân mày nhíu lại, cô ta cắn môi như đang nghĩ cách.
Bấy giờ, Vân Khả Thiên vội la lên: “Đại ca, có minh tinh đến, chúng ta vất vả lắm mới tới đây, đi xem chút đi, cũng không thiếu miếng thịt nào đâu”.
“Muốn đi thì anh đi đi, ông đây không có hứng thú”, Lục Hi lười biếng nói.
Vân Khả Thiên ảo não nói: “Anh không đi, tôi đi làm gì chứ, đi chỉ sợ không ai quan tâm đến thôi. Aiz, khó khăn lắm mới gặp đại minh tinh, cứ bỏ lỡ như vậy sao”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602919/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.