Lục Hi liếc anh ta một cái rồi nói: “Đây mới là lời thật lòng của anh hả, muốn chơi thì cứ nói muốn chơi đi, mẹ nó còn muốn chiến đấu ác long với tôi”.
Vân Khả Thiên đỏ mặt, nhưng vẫn ngẩng cao đầu, vẻ mặt kiểu mặc kệ dù anh có nói gì tôi cũng phải đi với anh, Lục Hi thấy vậy liền lắc đầu.
“Nếu anh quyết muốn ở lại, vậy thì tùy anh, nhưng chờ khi nhìn thấy con ác long kia, anh cũng đừng tè ra quần làm mất mặt tôi”, Lục Hi trêu chọc.
“Đùa à, Vân Khả Thiên tôi cũng là người tu hành, làm sao có thể không có chút khí phách như vậy? Nói không chừng con ác long kia nhìn thấy tôi sẽ lập tức bị thần phục dưới khí thế vương bá của tôi, đến lúc đó cũng đỡ anh Lục phải ra tay”, Vân Khả Thiên nói khoác mà không biết ngượng.
Lục Hi cười ha ha nói: “Tùy anh, Vệ Hoành, bây giờ hai người về đi, đừng để người nhà lo lắng”.
Lúc này, Vân Vệ Hoành mới tỉnh lại từ trong khiếp sợ, anh ta vội vàng hành lễ với Lục Hi: “Vâng thưa anh Lục, tôi lên đường ngay”.
Sau đó, Vân Vệ Hoành tạm biệt Vân Khả Thiên, dẫn Jenny rời đi.
Lúc này Jenny biết mọi chuyện đã được giải quyết tốt đẹp, cô ta cũng không cần phải đối mặt với sự lựa chọn để anh ta đau buồn, mà mang theo tâm tình nhẹ nhõm vui vẻ đi gặp bố mẹ chồng tương lai của mình.
Sau khi hai người đi, chỉ còn lại Lục Hi và Vân Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602917/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.