Là thành viên của thế hệ thứ hai, khi Ôn Nhất Hàng leo lên chiếc ghế gia chủ họ cũng được đồng hành tới gặp mặt lão tổ, thậm chí lão tổ là một cao nhân đã sống hàng trăm năm, một thân tu vi sâu không thể lường.
Ôn Nhất Hàng tố cáo muốn lão tổ không phân biệt trắng đen ra tay, cho dù Lục Hi đã tiến vào hàng ngũ tông sư sợ rằng cũng sẽ rơi vào nguy hiểm.
Ôn Uyển vội vã tiến lên giải thích: “Lão tổ, Lục Hi là con trai của tôi, cũng là một phần tử thuộc nhà họ Ôn, thằng bé giết chết Ảnh Sát là có lý do, xin người đừng vội tin lời từ một phía của gia chủ mà”.
Lão tổ nghe vậy mới nhìn tới Ôn Uyển cười đáp: “Cô chắc hẳn là Ôn Uyển đi, nhớ tới cô thuở nhỏ khôn khéo hiểu chuyện, tôi đã từng nói qua với Ôn Nhất Hàng sau này khi cô trưởng thánh nhất định sẽ là một nhân tài, đáng tiếc, tên lụn bại đó lại giống như không nghe vào tai mà”.
Ôn Nhất Hàng nghe đến đây sắc mặt chớp mắt đen như đáy nồi.
Lão tổ quả thực đã từng nói qua lời này với ông ta, nhưng năm đó Lục Viễn Chí làm trái mệnh lệnh của ông ta ôm Lục Hi rời đi khiến ông ta tức giận ngút trời, từ đó liền ném hai người họ vào quên lãng, hiện tại lão tổ nhắc lại chuyện cũ tựa hồ rất bất mãn, ông ta lập tức kinh hãi.
Lúc này lão tổ quét mắt nhìn Ôn Nhất Hàng một cái, tiếp tục nói: “Thông báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602902/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.