Lúc này, Lâm Tiêu quát lớn một tiếng: “Đi, hôm nay tôi mời, mọi người cố gắng ăn uống một bữa thật ngon”.
“Ha ha, đương nhiên rồi, tông sư Lâm kiếm được mấy trăm triệu, chúng tôi sẽ không khách sáo đâu”.
Đám người võ đạo Tây Bắc cười lớn, bọn họ vây quanh Lâm Tiêu nghênh ngang rời đi.
Một giờ sau, tại Ôn trang.
Ôn Nhất Hàng mặt như giấy vàng ngồi ở phòng khách trong lầu chính của Ôn trang, bên cạnh ông ta có chín người đang đứng, bọn họ là lão đại chín phòng nhà họ Ôn.
Lúc này, mặt mũi lão đại của chín phòng đều rất nghiêm trọng.
Gia chủ chiến đấu thất bại, đây tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, điều này đủ để chấn động Giang Chiết.
Sau này nhà họ Ôn bọn họ muốn xưng hùng xưng bá thống trị Giang Chiết, e rằng không còn khả năng nữa.
Những gia tộc kia về sau dù ngoài mặt cung kính, sau lưng e rằng cũng sẽ khinh thường, danh tiếng của nhà họ Ôn cũng sẽ rơi xuống ngàn trượng, phải nhanh chóng nghĩ cách bù đắp mới được.
Lúc này, Ôn Nhất Hàng hít sâu một hơi, cảm thấy ngực đau nhức một trận. Nhưng ông ta cố nhịn không biểu hiện ra, dù bị thương nhưng cũng không nghiêm trọng, đồng thời không bị thương đến gốc rễ, vẫn có thể khôi phục lại như cũ.
Nhưng bây giờ không phải lúc để suy nghĩ cái này, việc bây giờ ông ta cần phải làm chính là mau chóng nghĩ cách khôi phục uy danh cho nhà họ Ôn.
Ôn Nhất Hàng nhìn đám người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602893/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.