Mà số tiền lớn đến mức khiến người ta phải nghẹn họng.
Một mình Lâm Tiêu đã cược hai trăm triệu cho Lục Thiên Hành thắng rồi, hơn nữa, tính toàn bộ số đồng đạo Tây Bắc thì số tiền cược đã hơn năm trăm triệu, có thể nói là canh bạc khổng lồ nhất giới võ đạo.
Dưới sự khiếp sợ của số đông, đã có vài người suy tư rồi lén cược cho Lục Thiên Hành.
Nhưng số người xem trọng Ôn Nhất Hàng vẫn chiếm đa số. Bọn họ chỉ cho rằng nhóm Lâm Tiêu làm vậy là vì mặt mũi của giang hồ Tây Bắc. Thân là tông sư Tây Bắc mà cược cho Ôn Nhất Hàng thì cũng kỳ.
Thời gian cứ thế qua đi, chỉ còn một ngày là đến lúc hai người đối chiến.
Hôm ấy, khách sạn Châu Hàng đã chật ních người, mà Tây Hồ thì cũng đã bị nhà họ Ôn bao trọn, cấm du khách tới.
Lúc này, trong một nhà khách, Lâm Tiêu mặc bộ đồ truyền thống, nhìn mấy chục vị đồng đạo, trầm giọng nói.
“Mọi người cũng biết cậu Lục là người có ân với chúng ta, trong trận chiến ngày mai, nếu nhà họ Ôn nghiêm chỉnh thì chúng ta cũng sẽ yên lặng, nhưng nếu bọn họ dám gian lận hoặc là dùng thủ đoạn khác thì chúng ta thà chết cũng sẽ bảo vệ cho cậu Lục, khai chiến với họ”.
“Tất cả xin nghe theo sự phân phó của Lâm tông sư”.
Đồng đạo Tây Bắc nhất tề đáp lại.
Lâm Tiêu chậm rãi gật đầu.
Trong lòng ông ta đã sớm coi Lục Hi như sư phụ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602881/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.