Trải qua nhiều thế hệ, nơi như Ôn trang cũng chỉ có gia chủ nhà họ Ôn mới có tư cách ở, những người khác thì không có đãi ngộ này, tám phòng khác cũng đều ở rải rác khắp nơi ở Châu Hàng.
Không bao lâu, cửa sắt được mở, một lão giả hơn năm mươi tuổi đi ra.
“Xin hỏi cậu tìm ai?”
“Lục Hi ở Tây Kinh tới bái kiến vợ chồng Lục Viễn Sơn”, Lục Hi nói.
Lão giả nghe xong, mặt không cảm xúc đáp: “Xin chờ một chút”.
Sau đó, lão giả xoay người trở lại một gian nhỏ trong nhà và bắt đầu gọi điện thoại.
Một lát sau, lão giả đi ra nói: “Mời đi theo tôi”.
Lục Hi hít thở sâu, anh mang theo tâm tình thấp thỏm cùng lão giả đi vào trong.
Diện tích của trang viên này không nhỏ, khoảng mười mấy mẫu đất, khắp nơi bên trong đều là các tòa kiến trúc cổ hai tầng, xem ra là nơi người trong lục phòng ở.
Còn Lục Hi được dẫn đi vòng quanh rẽ trái rẽ phải, qua một con đường mòn vắng vẻ, cuối cùng đi đến trước một căn nhà hai tầng.
“Chính là chỗ này”, lão giả nói.
Lục Hi đang muốn nói cảm ơn thì cửa chính đại sảnh trước mặt đột nhiên mở ra, một người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi vội vàng chạy ra ngoài.
Trên mặt người phụ nữ mặc dù đã có dấu vết của năm tháng, nhưng vẫn có thể nhìn ra đây là một mỹ nhân tuyệt sắc. Dù lớn tuổi nhưng vẫn lộ vẻ đoan trang.
“Hi à, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602874/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.