Nghỉ ngơi một hồi Thương mới đứng dậy đến bên cạnh và đào rút ra một khối năng lượng từ cương thi rồi tự mình hấp thụ.
Sau đó nó lảo đảo ngã xuống đất giống như người uống say.
Chỉ thấy quanh thân thể nó được bao phủ bởi một lớp sương mù màu xám nhạt.
Chẳng biết qua bao lâu Thương mới lại một lần nữa đứng lên.
Giữa các khung xương khắp người nó đã có một lớp màng mỏng liên kết với nhau, toàn bộ cơ thể trông ngày càng tráng kiện hơn.
Thương nhìn cơ thể mình mà cảm thấy rất bất mãn.
Nó lập tức bỏ khiên đao trong tay xuống rồi chộp lấy đất màu nâu xám khô cằn dưới đất và không ngừng chà xát lên cơ thể mình.
Một hồi lâu sau Thương đã biến thành một bộ xương nhỏ trông có vẻ mong manh, nó lúc này mới hài lòng cầm đao và khiên lên bắt đầu sải bước về phía trước.
Cho đến bây giờ Thương vẫn chưa biết bằng cách nào mà bản thân đến được nơi này, cũng không biết tại sao mình lại sở hữu những kỹ năng mà sinh vật nơi đây không có.
Nhưng tại nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn nó dường như vẫn luôn có một tiếng nói đang thúc giục nó phải nhanh chóng trưởng thành, bởi có một việc rất, rất quan trọng đang chờ nó đến thực hiện, việc này vượt qua chính sinh mệnh của nó.
Thương tiếp tục đi về phía trước, lúc này mới sực nhớ tới người chủ nhân kia của mình.
Nó cảm thấy bản thân rất muốn bật cười, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602859/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.