Tuy ký ức trong đầu anh nhiều như sao sáng, nhưng lại không có ký ức cận đại, cho nên anh không biết những điều này.
Lúc này, Ảnh Sát nói: “Thánh Vực, đó là cao thủ vượt xa tông sư, thực lực của họ đã không thể đoán trước, không có gì là họ không biết, không gì là không thể, là thánh giả đương thời thực sự, người phàm như chúng tôi chỉ có thể ngưỡng vọng”.
Lục Hi nghe xong, cau mày nói: “Còn bí mật gì nữa không, nếu không có, tôi tiễn anh lên đường”.
Ảnh Sát vừa nghe, lập tức kinh hãi nói: “Tôi là người của nhà họ Ôn, anh cũng dám ra tay ư?”
“Có gì mà không dám chứ?”, Lục Hi thản nhiên nói.
Đây cũng là lần đầu tiên anh nghe nói đến cách gọi ‘Thánh Vực’, hơn nữa nghe cách nói của Ảnh Sát, bất kể trong võ đạo, hay là về thuật pháp, cường giả Thánh Vực đều có cảnh giới mà võ giả hoặc chân nhân khó mà đạt tới, được tính là cường giả ẩn trốn thực sự.
Lục Hi suy đoán, có lẽ cường giả Thánh Vực có thể cùng cảnh giới với người mà tặng cho mình cây thương rồng.
Vì họ có năng lực hoàn toàn vượt xa tông sư, nếu ra tay, trong võ kỹ còn dung hợp thuật pháp, vô cùng khó đối phó, Lục Hi cũng không dám nói, anh có thể chiến thắng đối phương trăm phần trăm.
Cho nên, việc này khiến anh cảnh giác, không thể thả Ảnh Sát đi, bây giờ mình vẫn chưa đủ năng lực để lật bài ngửa với tất cả mọi người. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602842/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.