Tạ Trường Mai khinh thường nói: “Cậu mà có hai trăm triệu, chó không ăn phân”.
Lục Hi quay đầu nhìn bà ta rồi cười nói: “Vậy sao?”
Tạ Trương Mai liếc nhìn Lục Hi, chẳng thèm để ý anh.
Lúc này, Lục Hi cầm lấy điện thoại nói với Lục Viễn Chí: “Số tài khoản của công ty là bao nhiêu, cháu chuyển cho bác”.
Lục Viễn Chí mở máy tính xách tay ở trên bàn ra, sau đó chuyển cho Lục Hi.
Lục Hi liếc nhìn, phía trên hiện ra thông tin tên công ty, số tài khoản và người đại diện trước pháp luật.
Ngay lập tức Lục Hi mở điện thoại di động lên, lập tức chuyển tiền.
Số tài khoản của anh là số tài khoản đặc biệt của ngân hàng Thụy Sỹ ở nước ngoài, trong nháy mắt Lục Hi liền chuyển hai trăm triệu vào tài khoản công ty Lục Viễn Chí.
“Được rồi”, Lục Hi cất điện thoại di động cười nói.
Lúc này, Lô Hiểu Du mặt đầy cười nhạo nói: “Lòi cái dốt ra rồi, hai trăm triệu tiền vốn cần phải đủ mọi nghiệm chứng mới có thể chuyển tiền, cầm điện thoại lắc lắc vài cái là chuyển được tiền, cậu đừng làm trò cười nữa”.
Lục Hi nghe xong liền cười nói: “Xin lỗi, tài khoản của tôi không có hạn ngạch, bất cứ lúc nào muốn chuyển bao nhiêu thì chuyển”.
“May mà nói dối không đóng thuế, nếu không thì người nào đó sẽ phá sản ấy”, Tạ Trường Mai giễu cợt nói.
Đúng lúc này, nhân viên kế toán Trương Huệ Lan lại đi vào nói: “Giám đốc Lục, tiền đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602834/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.