Mà Mục Trung Hoa cũng chỉ cười khổ không đáp.
Chuyện này vốn dĩ không có khả năng.
Lục Hi nhìn là biết Mục Trung Hoa không tin, nhưng cũng không nói gì nữa.
Mà không bao lâu sau, Tư Không Trích Tinh gọi điện thoại cho Lục Hi, Lục Hi nghe xong thì vỗ vai Mục Trung Hoa, nói rằng: “Được rồi, cậu đến phòng Logistics của Giai Mỹ nhận việc đi”.
Mục Trung Hoa nghe xong thì cười khổ nói: “Lục Hi, tôi xin cảm ơn lòng tốt của cậu, nhưng chuyện này đúng là viển vông, cậu đừng an ủi tôi nữa, tôi sẽ cố gắng xốc tinh thần lại”.
Nói xong, Mục Trung Hoa đứng lên, đi ra ngoài.
Lục Hi chau mày nhìn bóng lưng Mục Trung Hoa rời đi.
Mục Trung Hoa đã đi đến cửa, Lục Hi bỗng lạnh lùng nói: “Cậu không tin tôi đến vậy sao?”
Mục Trung Hoa chấn động, chậm rãi quay lại, nói với Lục Hi: “Hi à, không phải tôi không tin cậu, mà là việc này, việc này...”
Mục Trung Hoa nói được một nửa, vẫn chưa nói ra lí do.
Với anh ấy, chuyện này quá khó tin, không chân thực, anh ấy không dám tin tưởng.
Lục Hi nhìn anh ấy, chậm rãi nói: “Tôi đã nói rồi, hai cậu gặp chuyện gì thì tôi sẽ giúp, nếu cậu tin tôi thì đến tổng bộ Giai Mỹ, còn nếu không thì thôi, cậu tự giải quyết đi”.
Mục Trung Hoa nghe vậy, do dự đứng tại chỗ.
Một lúc lâu sau, Mục Trung Hoa cắn răng nói: “Người anh em, tôi tin cậu”.
Lúc này, Lục Hi mới gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602818/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.