“Trong mắt ông ta, Mục Trung Hoa đang giả heo ăn thịt hổ, giả vờ không biết Trương Nguyệt Nguyệt là con gái của ông ta, sau đó lừa dối sự tin tưởng của con gái ông ta.
Nguyệt Nguyệt còn nhỏ, đương nhiên không thể nhìn thấu âm mưu của kẻ này, nhưng ông ta đã chinh chiến ở thương trường nhiều năm, sao có thể không rõ cho được?
Mục Trung Hoa khó hiểu nói: “Sếp Trương, tôi thật sự không hiểu sếp đang nói gì”.
“Đủ rồi”, Trương Bảo Khôn bỗng nhiên quát lên: “Trương Nguyệt Nguyệt là con gái của tôi. Cậu biết thừa, tôi càng biết rõ. Cậu đang giả bộ không biết gì để tiếp cận nó, lừa gạt tình cảm của nó, thực ra cậu đã nhìn trúng gia sản của nhà họ Trương chúng tôi. Tôi nói thế cậu đã rõ chưa?”
Nghe Trương Bảo Khôn nói, Mục Trung Hoa dại ra.
Anh ấy hoàn toàn không ngờ rằng Trương Nguyệt Nguyệt lại là con gái của Trương Bảo Khôn, sửng sốt vô cùng.
“Làm sao, bị tôi nói trúng tim đen nên câm nín rồi chứ gì?”, Trương Bảo Khôn cười khẩy.
Thật lâu sau, Mục Trung Hoa mới tỉnh táo lại, nhưng anh ấy vẫn mê man nói.
“Sếp Trương, cháu thật sự không biết Nguyệt Nguyệt là con gái bác, nhưng cho dù cô ấy là con gái bác đi nữa thì cháu cũng có quyền theo đuổi cô ấy mà. Sao bác lại nói là cháu lừa cô ấy chứ, hai bọn cháu yêu nhau thật lòng”.
“Vớ vẩn, cậu cũng đòi theo đuổi con gái tôi à? Sao cậu không đái một bãi rồi tự soi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602814/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.