Phù Đồ là lão đại của hắn, anh hùng trên giang hồ thực sự, uy trấn các nhân vật trên giang hồ Tây Bắc, Phù Đồ chín mạng, bất tử giết thần, thủ lĩnh của bọn họ, cũng là đối tượng, vương giả mà bọn họ sùng bái.
Nếu người này quen biết anh Đồ, thì thực sự không thể tùy tiện ra tay.
Nhìn vẻ mặt thận trọng của Triệu Thâm Hải, Lục Hi cười nói: “Sao anh không tự gọi điện cho anh ta đi?”
Triệu Thâm Hải nghe vậy, chậm rãi nói: “Rốt cuộc cậu là ai?”
“Anh chỉ cần nói với anh ta, tôi họ Lục là được”, Lục Hi cười nói.
Lục Hi vừa thấy nhiều người đến như vậy, anh không muốn ra tay nữa, bởi vì ra tay thì sẽ lộ ra quá nhiều.
Một mình anh đánh hai ba mươi người, cũng không quá bất ngờ trong mắt đám người Trình Học Phong, dù sao bọn họ cũng biết mình học võ từ nhỏ, nhưng đánh một trăm người thì hơi khoa trương, hơn nữa một khi mình ra tay chắc chắn sẽ có thương vong.
Lục Hi cũng không muốn để lại ấn tượng Mục Trung Hoa có một người bạn cuồng ma giết người trong lòng Trương Nguyệt Nguyệt, cho nên, Lục Hi định để Phù Đồ đến xử lý chuyện này.
Lúc này, Triệu Thâm Hải trầm tư một lát, quyết định gọi điện cho anh Đồ, người này bình tĩnh như vậy, chẳng may thực sự quen biết anh Đồ, thì phải cho anh Đồ biết chuyện này, nếu không anh Đồ trách tội xuống, hắn sẽ bị chém vụn cho chó ăn.
Nhưng nếu anh Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602806/chuong-819.html