Lúc này, đám người này đã lao đến trước Lục Hi, ống thép và dao bầu trong tay lao về phía Lục Hi như mưa rơi.
Trương Nguyệt Nguyệt nhìn cảnh này lập tức sợ hãi kêu lên, đám người này hoàn toàn bất chấp tất cả, dưới làn mưa đao hỗn loạn, Lục Hi có thể sống sót không? Chết người thì phải làm thế nào?
Nhưng Lục Hi chộp đoạt lấy một cái ống thép, sau đó cũng không thấy anh dùng sức, chỉ tùy tiện vung lên mấy cái, người trước mặt anh đã kêu thét ngã xuống.
Những kẻ ngã xuống đều ôm các chỗ trên người, kêu la không ngừng, không ai có thể đứng lên chiến tiếp.
Cứ như vậy, Lục Hi ung dung tự tại, chớp mắt đã đánh cho hai mươi mấy người ngã dưới đất.
Sau đó, Lục Hi lại đến bên cạnh tên tóc vàng.
Anh vứt ống thép đi, chậm rãi châm một điếu thuốc, hai tay đút túi quần nhìn tên tóc vàng nói: “Còn ai nữa không, mau gọi ra đi, tao đang vội”.
Tên tóc vàng sợ khiếp vía, gã không dám tin một mình Lục Hi lại có thể đối phó nhiều người như vậy, còn không bị thương chút nào, lập tức ngẩn người ở đó.
“Lục Hi, giỏi lắm”.
“Cậu lợi hại hơn trước đây rồi, anh em của tôi”.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Trung Hoa và Trình Học Phong đều hưng phấn hô lên.
Lục Hi quay đầu, nháy mắt đắc ý với họ một cái.
Hai người thấy vậy, không khỏi cười lắc đầu.
Lục Hi vẫn có cái tính cách đó, thích khoe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602802/chuong-815.html