Vừa mới vào, Vương Lâm ngồi bên đó liền phát hiện ra Lục Hi, hắn ta la lớn: “Gia chủ, còn có người này, hắn cũng đánh cháu”.
Vương Hiển xoay người nhìn lại, sắc mặt kinh hãi, ông ta vội vàng tiến lên nói: “Anh Lục, tông sư Lâm, sao hai người lại đến đây”.
“Tôi không ở đây thì ông sắp gây ra đại họa rồi”, Lâm Tiêu lạnh lùng đáp.
Vương Hiển đầu óc mơ hồ nhìn Lâm Tiêu và Lục Hi.
Lúc này, Phù Đồ tiến lên đón, hắn ta chào hỏi: “Anh Lục”.
Lục Hi gật đầu, anh đi tới ngồi ở vị trí của Phù Đồ.
“Bọn họ cùng một phe, gia chủ phải giúp cháu báo thù”, Vương Lâm hét.
Lúc này, Vương Hiển đã phát hiện chuyện có chút không đúng, ông ta cũng không để ý gì đến Vương Lâm, cũng không dám hỏi Lục Hi, ông ta chỉ dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu trợn mắt nhìn ông ta, cũng không nói lời nào, mà cùng với Phù Đồ một trái một phải, đứng phía sau Lục Hi.
Vương Lâm cũng không quen biết Lục Hi và Lâm Tiêu, với thân phận của hắn ta thì không có tư cách gặp Lâm Tiêu chứ đừng nói đến Lục Hi.
Vì vậy nhìn thấy ba người bọn họ đừng cùng một chỗ, tưởng rằng là cùng một phe, hắn ta vẫn tố cáo với Vương Hiển.
Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói: “Vương Hiển, Vương Lâm là gì của ông?”
Vương Hiển vội vàng đáp: "Nó là cháu tôi”.
“Biết tại sao hắn bị đánh trọng thương không?”, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602786/chuong-799.html