Lúc này, Vương Khải Côn nói: “Anh Lâm, em đưa anh về nhà trước, chúng ta quay về bẩm báo gia chủ, bọn chúng đánh anh thành ra như này, nhà họ Vương chúng ta quyết không chịu để yên cho tên Phù Đồ này”.
Vương Lâm gật đầu, ngay sau đó Vương Khải Côn cõng Vương Lâm đi ra ngoài.
…
Lúc này, trong khách sạn Thương Đức, Lục Viễn Chí đang xem tivi, mặt không chút biểu cảm, nhưng không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
Lục Tiểu Hiên rót cho ông nội một ly trà đặt trước mặt ông nội.
“Ông nội, chuyện là như thế nào?”, Lục Tiểu Hiên cũng biết ông nội là tới làm gì, cô bé rất hiểu tình hình trong nhà, cho nên cũng có chút bận tâm hỏi một câu.
Lục Viễn Chí thở dài rồi chậm rãi nói: “Chuyện có phần không quá thuận lợi”.
Lục Tiểu Hiên còn nhỏ, Lục Viễn Chí không muốn để cô bé có gánh nặng tâm lý trong lòng, cho nên ông ta chỉ nói hời hợt qua loa.
Nhìn thấy nỗi lo lắng ẩn giấu của ông nội, Lục Tiểu Hiên tuổi tác dù còn nhỏ nhưng cũng biết chuyện rất không thuận lợi, cô bé lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Ông nội, nếu không thì ông hỏi chú ba đi, cháu thấy chú ba rất có bản lĩnh, nói không chừng có thể giúp đỡ chúng ta”.
Lục Viễn Chí nghe xong liền cau mày nói: “Aiz, chú ba cháu còn trẻ, có thể có vây cánh gì, đừng nói với cậu ta”.
Lục Viễn Chí thậm chí có chút lo lắng mình có nên để Tiểu Hiên đến gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602781/chuong-794.html