Lục Hi lạnh lùng hừ một tiếng, chắp hai tay, trong miệng phun ra một ngọn lửa rồng.
Ngọn lửa rồng cực nóng trong nháy mắt quét sạch toàn bộ đại sảnh, những bóng đen giống như âm hồn ngay lập tức bị ngọn lửa rồng thiêu rụi.
“Hừ, đám âm hồn cỏn con, cũng dám xấc xược trước mặt ông đây”.
Lục Hi nghênh ngang tiếp tục đi về phía trước.
Lúc này, không chỉ nhóm người Tề Tuyết Phong hết sức kinh hãi mà đến cả Khắc Tẩm cũng thấy tim đập nhanh hơn.
Thủ đoạn của Lục Hi nhiều như vậy khủng bố như vậy, quả là nghe rợn cả người.
Khắc Tẩm cũng cảm thấy may mắn vì mình đã có sự lựa chọn chính xác là thần phục, nếu không thì luồng hỏa diễm kia cũng sẽ ăn luôn hắn ta mất.
Tiếp tục đi lên phía trước, xuyên qua đại sảnh, lại tới một cái cửa đá, Lục Hi không chút khách khí đạp tan cửa đá, bước nhanh vào trong.
Tề Tuyết Phong còn đang muốn nghiên cứu nét bút bên ngoài một chút, nhưng thấy Lục Hi đã đi vào đến cửa đá thứ hai, thì không dám dừng lại lâu hơn mà vội vã đi theo.
Sau khi vào trong cửa thứ hai, trước mặt mọi người là một cây cầu treo rộng ba mét, bên dưới sâu không thấy đáy.
Lục Hi bước lên cầu treo, tiếp tục tiến về phía trước.
Đi được hơn mười mét thì đến đầu cầu.
Nhưng phía trước vẫn đen như mực, không thấy gì cả, có vẻ là rất sâu.
Lục Hi chỉ huy ba quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602760/chuong-773.html