Khi Cao Tiến Bang hét đến một trăm triệu, mọi người kêu hô rất tốt. Bây giờ mọi người cũng không vì đấu giá nữa, mà thuần túy là vì đả kích tính hống hách ngạo mạn của Vương Bá Hổ, tên này thật làm người ta tức chết.
Lúc này, Vương Bá Hổ cau mày.
Mọi người vừa nhìn liền cười lớn ha ha.
“Cũng chỉ vậy mà thôi”.
“Còn tưởng khí phách lớn thế nào chứ”.
“Hừ hừ, sao không lên tiếng nữa đi”.
Lập tức tràng cười chế nhạo vang lên.
Cao Tiến Bang cũng nhìn Vương Bá Hổ với vẻ mặt kiêu ngạo, nhà họ Cao anh ta truyền thừa mấy đời, nền tảng đâu dễ coi thường.
Đúng lúc này, Vương Bá Hổ chậm rãi ngẩng đầu cười, nói: “Hai trăm triệu”.
“Cái gì?”
“Tôi không nghe nhầm chứ?’
“Hai trăm triệu, điên rồi hả?”
Mọi người lập tức kinh hãi thốt lên, sắc mặt của Cao Tiến Bang lập trức trở nên khó coi.
Anh ta cũng nhìn ra vừa nãy Vương Bá Hổ chỉ cố ý chơi mình mà thôi.
Nhưng hai trăm triệu đã hoàn toàn vượt qua cái giá mà anh ta có thể chịu được, Cao Tiến Bang phất tay áo, hằm hằm ngồi trở về vị trí của mình.
Vương Bá Hổ không hề quan tâm mình đã đắc tội với một tông sư, cười lớn ha ha một tràng, nhìn khắp xung quanh.
Lúc này, Ôn Tôn Nguyên đứng lên nói: “Cậu Vương ra giá hai trăm triệu, thật khiến người ta kinh hãi, không biết còn ai ra giá nữa không?”
Ôn Tôn Nguyên cũng rất vui, vốn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602724/chuong-737.html