Lục Hi khen ngợi một tiếng, sau đó anh xoay người rời khỏi khách sạn, anh bắt taxi tìm một chuỗi khách sạn trong thành phố, bỏ ra hơn một trăm tệ để ở lại đó.
Vào phòng rồi Lục Hi nhớ đến Vương Bá Hổ, anh vừa đặt mông xuống sofa liền cười lớn một trận.
Con nhà giàu anh gặp nhiều rồi, nhưng loại tức cười giống như Vương Bá Hổ, quả thật anh mới thấy lần đầu.
Vất vả lắm mới ngừng cười, bụng Lục Hi bắt đầu sôi ùng ục.
Lục Hi cũng không có hành lý gì, anh rửa mặt, sau đó ra cửa bắt xe, anh nói với tài xế: “Ở đây chỗ nào có món ăn ngon nhất?”
Tài xế nghe xong liền nói.
“Ở chỗ chúng tôi đồ ăn thực sự ngon thì chính là phố ẩm thực sông Thắng Lợi, đây là trung tâm ẩm thực mà chính phủ đặc biệt xây dựng, ở đây tập trung trên một trăm quán ăn vặt nổi tiếng, rất nhiều cửa hiệu trăm năm lâu đời cũng chuyển đến đây, đều là thương hiệu ẩm thực của thành phố Châu Hàng. Nếu anh muốn thưởng thức đồ ăn ngon địa phương thì đến đó cũng không tồi”.
Lục Hi nghe xong liền nói: “Vậy đến đó thôi”.
Anh vừa mới kiếm được một triệu, tâm trạng vô cùng sảng khoái, đúng lúc bụng lại đói, anh dự định đối đãi với bản thân thật tốt. Vừa nghe thấy tài xế giới thiệu, Lục Hi liền cảm thấy mình quá đói rồi, hận không thể chắp cánh bay tới.
Cứ như vậy sau hai mươi phút, tài xế chở Lục Hi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602716/chuong-729.html