Nhất thời một cảm giác hết sức thoải mái lan ra toàn thân, cô cảm thấy cả người nhẹ bỗng, thoải mái không nói nên lời.
“Oa, uống quá ngon”.
Lục Tiểu Hiên khoa trương khen ngợi một tiếng, sau đó cẩn thận đậy nắp, giấu kỹ vào tủ đầu giường, lúc này cô bé mới lên giường ngủ.
Cô bé vừa nhắm mắt, một dòng nước ấm di chuyển liên tục trong người, Lục Tiểu Hiên mang theo nụ cười vô cùng thoải mái, chậm rãi đi vào mộng đẹp.
Còn Lục Hi thì lái xe quay về Nam Hồ.
Sau khi anh trở lại Nam Hồ, trời cũng đã sáng, Lục Hi tiện ăn bữa sáng bên ngoài rồi mới trở lại khách sạn ở Nam Hồ.
Vừa đi vào cửa phòng thì nhìn thấy đám người Hoắc Tư Duệ đi lên, bọn họ nhìn anh.
“Làm gì đấy?”, Lục Hi kỳ quái hỏi.
“Khụ khụ, anh Lục, chúng tôi muốn phỏng vấn anh một chút, lần này anh về nhà cảm giác thế nào?”, Tần Lam hỏi đầu tiên.
Lục Hi tức giận trợn mắt nhìn cô ta rồi nói: “Chả ra làm sao”.
Nói xong, anh mở cửa đi vào phòng mình.
Đám người Tần Lam cũng đi vào, Hoắc Tư Duệ ngồi ở bên anh quan tâm hỏi: “Anh không sao chứ?”
Lục Hi cười một tiếng đáp: “Không sao”.
Sau đó anh nhìn thấy ánh mắt quan tâm của mọi người, anh thở dài rồi kể qua một lần cuộc gặp gỡ lúc về nhà của mình.
Anh vừa nói xong, Hoắc Tư Duệ liền đập bàn, mặt đầy giận dữ nói: “Thật là quá đáng, tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602712/chuong-725.html