“Còn có chuyện này à? Danh tiếng của An gia chủ thực sự là vang xa, ngay cả ở Tây Kinh cũng có gia tộc nương nhờ vào”, Diệp Phùng Xuân nịnh nọt.
An Gia Thần tự hào đáp.
“Nhà họ Hoàng và nhà họ An chúng tôi là họ hàng xa, vài tháng trước, nhà họ Hoàng vì ân oán cá nhân đã làm thiệt hại nhân tài Hoàng Chân, gia chủ Hoàn Triển Tường bị tổn thương nguyên khí, hầu như không còn chỗ đứng ở Tây Kinh nữa. Nể mặt là họ hàng, tôi đã cho họ một chỗ nương náu tại Thượng Kinh, bây giờ vừa hay có cơ hội, để nhà họ Hoàng thiết lập chỗ đứng tại Tây Kinh, cũng coi như là tận tình tận nghĩa”.
“Thì ra là như vậy, rất tốt rất tốt”, Diệp Phùng Xuân gật đầu.
Có nhà họ Hoàng ra mặt mọi thứ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lúc này, hai người nhìn nhau mỉm cười, ngọn lửa hận thù trong mắt xao động mạnh mẽ.
…
Vào lúc này, tại Tây Kinh- Nam Hồ.
Lục Hi tỉnh dậy đã là sáng hôm sau.
Anh đánh răng rửa mặt, sau đó liền đi ra vườn.
Đám tiên dược này quả nhiên đã tốt hơn hôm qua một chút, Lục Hi cười đắc ý.
Nhìn ra xa, toàn bộ Nam Hồ đã có một làn linh khí nhàn nhạt, không khí tràn ngập linh khí làm cho người ta dễ chịu, say mê.
Lục Hi hít sâu hai hơi, vẻ mặt tràn đầy vui sướng, tin tưởng không bao lâu nữa, nơi này sẽ trở thành vùng đất tiên cảnh.
Cùng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602666/chuong-679.html