Trên đường trở về Nam Hồ, điện thoại của Lục Hi bỗng nhiên đổ chuông, cầm lên xem thì là một dãy số lạ, tuy nhiên địa chỉ hiển thị bên trên lại khiến anh giật mình.
Sau đó anh nhẹ nhàng nhấn nút nghe kết nối cuộc gọi.
“Alo, xin hỏi cậu có phải là Lục Hi của thị trấn An Dương không?”, đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói có phần quen thuộc.
Nghe thấy giọng nói này Lục Hi liền mỉm cười đáp.
“Đúng vậy thưa lớp trưởng Thiệu Thanh”.
“Oa, thực sự là cậu sao nhóc con, chúng tôi tìm cậu đúng là vất vả mà, tên nhóc con cậu chạy đi đâu rồi, sao nhiều năm như vậy không có chút tin tức nào?"
“Tôi ra nước ngoài làm việc rồi, sao thế, các bạn học vẫn khỏe chứ?”
“Ài, mọi người đều tự có cuộc sống của mình, tôi và Mục Thế Long không dễ dàng gì mới tìm được từng người một, thôi không nói nữa, lát nữa tôi sẽ add wechat của cậu rồi kéo vào nhóm lớp chúng ta, mọi người đều ở trong đó, trò chuyện vui vẻ nhé”.
“Được, cứ như vậy đi”, Lục Hi cười đáp.
Sau khi cúp điện thoại trên mặt anh lộ ra tia âu sầu.
Anh là người thuộc thị trấn An Dương, quận Trần Thương thành phố Tây Kinh, Trần Thương nói là một quận nhưng chỉ được quy hoạch trong vài năm gần đây, trước đó nó hoàn toàn là một vùng nông thôn cách thành phố Tây Kinh hơn 100 km.
Sau khi học xong trung học cơ sở anh liền ra nước ngoài, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602662/chuong-675.html