Lúc này, Vladimir chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, lửa rồng hóa thành một luồng khói xanh, đến mảnh vụn cũng không còn.
Bây giờ sương máu biến mất, lửa rồng dập tắt, giống như Vladimir chưa từng xuất hiện ở đây, không để lại bất cứ dấu vết gì.
Lục Hi lắc đầu cười một cái rồi rời đi.
Kiêu căng là một loại tội!
Sát thủ đẳng cấp thế giới - kẻ thu hoạch Vladimir chết!
Vậy là xong, cao thủ đẳng cấp của ba tổ chức sát thủ thế giới đã bị Lục Hi tiêu diệt với thế giận dữ, chỉ còn lại vua sát thủ “Kiếp” vẫn chưa xuất hiện.
Lục Hi trở lại tiệm tạp hóa, anh tiếp tục sử dụng thần thức lục soát vị trí của vua sát thủ, anh biết bây giờ vẫn chưa phát hiện ra tung tích của vị vương giả này.
…
Lúc này trên một hòn đảo nhỏ không biết tên.
Một ông lão người phương tây mặc áo vải, tóc bạc trắng, ống quần vén lên, ông ta đang dùng cuốc khai khẩn một mảnh đất hoang.
Bên cạnh ông ta có một cô bé khoảng chừng mười tuổi, đáng yêu giống như búp bê sứ, cô bé ở bên cạnh nhìn ông lão.
Trên hòn đảo nhỏ này có không ít ngôi nhà dùng cây cối để xây, có khoảng chừng hai ba trăm hộ gia đình sống một cuộc sống gần như biệt lập với thế giới.
Lúc này, ông lão đã cuốc xong một lần mảnh đất này, ông ta vác cuốc lên rồi nhìn cô bé cười nói: “Alice, về với ông nội thôi, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602612/chuong-625.html