Lục Hi nhìn hai người, sau đó anh ném toàn bộ hai viên đan Thối Thể vào miệng, nuốt ực xuống.
Không bao lâu mặt anh đỏ ửng giống như uống say, anh ngã xuống sofa ngủ thiếp đi.
…
Lúc này, trong một ngôi biệt thự ở thành phố Thiên Lương tỉnh Túc Cam.
Liễu Lâm Đường hai tay quấn băng vải buông thõng hai bên, ông ta đang quỳ xuống đất.
Trước mặt ông ta có một ông già nhìn khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi đang ngồi ngay ngắn.
Ông già mặc một bộ đồ thời Đường vải gấm đỏ thẫm, mặt ông ta không tức giận nhìn Liễu Lâm Đường, phía sau ông ta còn có mười mấy người đứng sừng sững, khí chất bất phàm.
“Đồ vô dụng, để người ta phế hai tay rồi còn không biết xấu hổ tới gặp tôi”.
Ông già kia chính là gia chủ của nhà họ Liễu ở Túc Cam – Liễu Bồi Nhiên cao thủ tông sư.
Lúc này, ông ta đầy tức giận nhìn Liễu Lâm Đường, người của gia tộc mình lại bị người khác phế hai tay, điều này quả thật là nỗi nhục nhã của một tông sư như ông ta.
Bây giờ Liễu Lâm Đường lại liên tục dập đầu nói: “Gia chủ, lúc ấy tôi đã nói tên của ông, nhưng cái tên Lục Thiên Hành không những không tôn kính, còn nói ngay cả ông cũng phải chịu trừng trị. Tôi không phục mới ra tay, bản lĩnh của tôi không bằng người ta tôi thừa nhận, nhưng uy danh của ông không thể bị tổn thương”.
Nghe thấy lời của Liễu Lâm Đường, Liễu Bồi Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602582/chuong-595.html