Lúc này, Lục Hi cười nhạt rồi nói: “Chuyện này tôi vẫn chưa quyết định xong. Trong ba ngày mang năm mươi triệu tới tiệm tạp hóa Vong Ưu ngõ Triều Văn đường Đông thành phố Tây Kinh. Nếu không thì chờ lĩnh cái chết đi”.
Liễu Lâm Đường nghe xong liền cười lạnh một tiếng: “Được, còn chưa thỉnh giáo đại danh của các hạ?”
“Không dám, tại hạ tên Lục Thiên Hành”, Lục Hi nhàn nhạt nói.
“Sau này gặp lại”.
Liễu Lâm Đường để lại mấy lời này rồi xoay người rời đi, ba tên thuộc hạ cũng hoảng hốt đi theo.
“Anh Lục, đây là đi tìm cứu binh đó”, Vân Khả Thiên ở bên cạnh nói.
Lục Hi cười nói: “Kệ hắn ta đi, không đánh tới nhà họ Liễu thì không biết đau, bọn họ cũng sẽ không đưa năm mươi triệu ra đâu”.
Biết Liễu Lâm Đường và người của nhà họ Liễu, Lục Hi liền thay đổi chủ ý, mình động vào Liễu Lâm Đường, nhất định Liễu Bồi Nhiên sẽ không chịu bỏ qua, hai người khó tránh khỏi đánh nhau một trận, vậy thì nhân tiện kiếm thêm một khoản thu nhập. Chắc hẳn nhà họ Liễu cũng không thiếu năm mươi triệu đâu, ai bảo Liễu Lâm Đường mở miệng lừa mình trước.
Vân Khả Thiên cười một tiếng rồi không nói gì.
Anh ta gần như có lòng tin mù quáng với Lục Hi, mặc dù biết tông sư rất lợi hại, nhưng nhìn Lục Hi tự tin như vậy, Vân Khả Thiên không chút nghi ngờ Lục Hi có thể đánh bại tông sư.
Lúc này, Lục Hi nhân cơ hội nói: “Lái xe đi, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602579/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.