Vì vậy công việc đón người này chỉ có thể do Vân Khả Thiên phụ trách.
Vài giờ sau khi cả hai đến được thị trấn Thương Thư đã gần trưa.
“Anh Lục, chúng ta nên làm gì?", Vân Khả Thiên hỏi.
Anh ta không hề thân quen với Tư Không Trích Tinh, nhưng hiện tại bọn họ đều có thể coi là người dưới trướng Lục Hi, do đó Vân Khả Thiên cũng tương đối quan tâm tới chuyện này.
Lục Hi lạnh lùng đáp: “Đánh gãy hai chân của tên đó, đưa Tư Không Trích Tinh về nhà”.
“Được”, Vân Khả Thiên nghe vậy lập tức cảm thấy hả hê, anh Lục làm việc vẫn luôn ngang tàng như vậy.
Vân Khả Thiên lái xe lao vun vút trên con đường duy nhất trong thị trấn, không lâu sau họ bị một trạm thu phí tư nhân chặn lại.
Chỉ thấy giữa đường dựng lên một thân gỗ chắn ngang toàn bộ con đường, xe cộ muốn đi qua phải trả tiền mới được.
Và ngay cạnh trạm thu phí này có hàng chục người đàn ông cường tráng đứng thành từng tốp ba năm người, tay từng người đều chống gậy, mặt mũi đầy vẻ bất thiện.
Vân Khả Thiên dừng xe, ngay sau khi hai người xuống xe thì một tên đàn ông vạm vỡ cạo trọc đầu, xăm mình tới tận cổ bước tới nói: "Phí qua đường 100”.
Lục Hi nhìn tên đầu trọc này cười đáp: “Tôi tới để tìm người”.
“Anh tìm ai?”, đầu trọc cảnh giác nhìn Lục Hi chăm chăm.
“Bạn của tôi bị một người tên là Liễu gia đánh gãy chân, tôi tới để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602577/chuong-590.html