“Tôi nhắc lại một lần nữa, ở đây không chấp nhận bất kỳ hành động không được hẹn trước nào. Ai dám xông vào sẽ phải tự gánh lấy hậu quả”.
Nói xong, người đứng đầu này cũng không muốn dài dòng với nhóm Lục Hi nữa mà phất tay, hai con ca nô phi nhanh về lại đảo.
Lúc này, Leyman bất đắc dĩ lắc đầu với Lục Hi.
Lục Hi lạnh nhạt nói: “Không sợ, chúng ta ở đây chờ”.
Nếu không thể vào đảo thì cứ chậm rãi chờ vậy. Lục Hi không thể sử dụng vũ lực cưỡng chế vào đảo được, như vậy sẽ gây ra tranh cãi không đáng có, rất phiền.
Có đôi khi hết cách thì chờ đợi cũng là một biện pháp.
Vì thế mà Lục Hi dứt khoát lấy cần câu ra, móc mồi vào rồi câu cá.
Đám Leyman thì cũng chỉ đành ngồi trên boong kiên nhẫn chờ.
Mà lúc này, trên đảo.
Có một người trung niên bụng phệ đi tới một nơi nào đó của đảo nhỏ dưới sự bao bọc của một đoàn người.
Ở đây có một khối đá lớn bằng phẳng, trên đó có một người đàn ông khoảng hơn ba mươi, vẻ mặt cương nghị.
Người này mặc thường phục màu trắng, mặt đối diện với biển, nhắm mắt dưỡng thần.
Mà phía sau hắn ta là một cây thương dài khoảng năm mét cắm thẳng trên tảng đá. Trên mặt thương còn có một lá cờ trắng in hình một ngọn thánh diễm đang thiêu đốt.
Người đàn ông trung niên tới thì nói với người đang ngồi rằng: “Anh Fred đáng kính, khi nãy có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602568/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.