Thật ra thì Dương Hải Phong đã nhìn thấy anh ta đến, nhưng Phùng Nham ở trước mặt hắn ta chỉ là một hậu bối, đương nhiên hắn ta không thể tìm đến chào hỏi anh ta trước.
Lúc này nhìn thấy Phùng Nham nói chuyện, Dương Hải Phong ừ một tiếng, cũng không có đứng dậy, hắn ta đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy Phùng Nham rồi nói: “Bố cháu gần đây có khỏe không?”
“Nhờ phúc của chú, ông già nhà cháu vẫn ổn”, Phùng Nham nói.
Dương Hải Phong gật đầu.
Bố Phùng Nham tên Phùng Tĩnh Viễn là lão đại cầm đầu bang Tam Liên, bang hội này không lớn, nơi bang hội này thành lập chỉ có thể là bang hội hạng ba.
Nhưng đều là người trong giang hồ, mặt mũi cũng phải để lại một chút, cho nên Dương Hải Phong cũng khá lịch sự với Phùng Nham.
Lúc này chỉ thấy Phùng Nham cười nói: “Chú Dương, Tổng giám đốc tập đoàn Giai Mỹ ở Cảng Đài là bạn cùng trường, cũng là bạn tốt của cháu, cậu ấy biết cháu quen với chú Dương nên mới nhờ cháu đến nói giúp, quan hệ của chúng ta cũng khá tốt, chú nể tình bố cháu mà rộng lượng chút được không”.
Dương Hải Phong nhìn Phùng Nham, rít hai hơi xì gà, sau đó mới chậm rãi nói.
“Nếu cháu đã đến thì ít nhiều gì tôi cũng nên nể mặt một chút. Thế này nhé, nể mặt bố cháu, tôi sẽ nhượng thêm năm phần trăm cổ phần, Giai Mỹ nhượng thêm sáu mươi lăm phần trăm là được”.
Khang Hiểu Vũ nghe thế thì không khỏi cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602492/chuong-505.html