Sau một trận huyên náo, mọi người dần yên tĩnh trở lại, bọn họ tựa lưng vào ghế bắt đầu nghỉ ngơi, quả thật quá mệt rồi.
Lúc này, Lục Hi nhìn thấy mọi người dần chìm vào giấc ngủ, anh đưa tay xé một lỗ không gian trước mặt rồi nhấc chân nhảy vào vị trí không gian của mình. Bây giờ bên trong có rất nhiều đồ, anh cần phải sắp xếp lại một chút.
Lục Hi tiến vào vị trí không gian, đây là một khối lục địa lớn chừng bốn năm mẫu, xung quanh là một mảng hư vô .
Bây giờ anh vẫn không biết đạo lý tồn tại của vị trí không gian này, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng anh đi vào.
Chỉ thấy hoa cỏ dính đầy bùn đất và những thứ đồ được dọn ra từ trong tòa nhà, tất cả đều ngổn ngang chất thành đống.
Trước tiên Lục Hi cầm những thứ văn vật kia sang một bên, mấy thứ văn vật này có khoảng hơn một trăm loại, anh phân loại một hồi, sau đó lại dọn dẹp hết đống hoa cỏ kia rồi đặt trên đất. Không gian này không chênh lệch lớn so với trái đất, những loại hoa cỏ này chắc hẳn có thể sống được.
Lúc này, Lục Hi lấy được một chiếc vạc nhỏ trong rất nhiều văn vật.
Chiếc vạc nhỏ này có màu vàng óng, là một chiếc vạc ba chân hai tai tròn. Lục Hi mở nắp hình tròn phía trên ra, bên trong trống không, nhưng có mùi thuốc xông vào mũi.
Ngay lập tức Lục Hi có thể kết luận, cái vạc này nhất định là thứ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602478/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.