Nói đoạn chân khí xung quanh cơ thể Vương Dương Minh lập tức khẽ xao động hình thành lên từng tầng mây năng lượng lượn lờ quanh thân, giống như thần tiên giáng thế.
“Hay cho một chiêu lĩnh ngộ Thiên Vân, kết hợp với Thiên Vân Thủ của nhà họ Vương thực sự khiến người khác phải rửa mắt mà nhìn”, Cẩu Tồn Kiến tán thưởng một câu.
“Đến, chết đi”.
Giờ phút này khói mây phiêu đãng trong phạm vi ba mét quanh thân Vương Dương Minh, che giấu bóng dáng ông ta lúc ẩn lúc hiện, hai tay cũng trở nên trắng nõn hoàn mỹ, giống như một mảnh ngọc trắng.
Đám đông chứng kiến cảnh này lại là từng tràng reo hò khen hay.
Xét cho cùng tông sư không phải là võ giả bình thường, một khi năng lực lĩnh ngộ được khai phá liền thay đổi tình cảnh khác.
Thấy Vương Dương Minh triển khai toàn lực tiếp nhận lời khiêu chiến, Cẩu Tồn Kiến bật cười, cả người như nổ tung, trong tích tắc từ một ông già gò bó trở thành một gã khổng lồ cao lớn với cơ bắp chằng chịt.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ông ta thét lớn một tiếng, thân thể lại một lần nữa xảy ra biến hóa, trên lưng đột nhiên mọc lên một gai xương sắc nhọn, phần bụng, đầu gối và các khớp xương khác cũng nhú lên gai xương sắc lạnh như lưỡi dao.
Cẩu Tồn Kiến lúc này đã hoàn toàn trở thành một quái thú, khinh thường nhìn đám người đang trợn mắt há mồm.
“Sao lại thế này”
“Là người hay quỷ vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602382/chuong-395.html