Lục Hi nhìn theo rồi nói: “Tửu lượng tôi không tốt nên uống một ly này thôi, mọi người cứ dùng bữa đi”.
Lục Hi động đũa trước, anh cũng gắp cho A Đóa một miếng thức ăn.
Mọi người thấy Lục Hi bắt đầu ăn cũng lần lượt giơ đũa lên.
Nhưng sau đó sức ăn của Lục Hi quả thực khiến bọn họ được mở mang kiến thức.
Một bàn đầy thức ăn, dưới sự vung đũa không ngừng của Lục Hi, rất nhanh đã nhìn thấy đáy bát, Tần Nguyên Cửu thấy vậy liền vội vàng bảo phục vụ lấy thêm thức ăn.
Các loại thức ăn không ngừng được đưa lên, khi Lục Hi ăn bằng sức ăn của khoảng mười người thì mới dừng đũa.
Nhìn ánh mắt mọi người kinh ngạc, Lục Hi cười một tiếng nói: “Xin lỗi, sức ăn của tôi hơi lớn”.
Tần Nguyên Cửu vội vàng nói: “Có thể ăn được là chuyện tốt, chứng tỏ sức khỏe rất tốt đấy, chuyện tốt mà”.
Đúng lúc này, điện thoại của Tần Nguyên Cửu đột nhiên vang lên, ông ta liếc nhìn rồi nói với Lục Hi: “Xin lỗi cậu Lục, tôi nghe điện thoại đã”.
“Cứ tự nhiên”, Lục Hi nhàn nhạt nói.
Tần Nguyên Cửu đi ra ngoài nghe điện thoại, Lục Hi bắt đầu hàn huyên cùng mọi người.
Dù sao thì Giai Mĩ do một tay Lục Hi sắp đặt, anh cũng muốn biết rốt cuộc Giai Mĩ đã phát triển đến mức nào.
Đối với những câu hỏi của Lục Hi, đương nhiên mọi người đều biết thì nói, đã nói thì nói cho hết. Điều này cũng khiến Lục Hi có thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602364/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.