Lục Hi đáp: “Làm việc ở Giai Mỹ khó lắm sao?”
“Ha ha…”, Viên Thành cười nói: “Tập đoàn Giai Mỹ là doanh nghiệp hàng đầu về kinh doanh siêu thị, đãi ngộ hậu hĩnh, phúc lợi vô số, không phải ai cũng vào được đâu”.
“Tôi thấy đâu có đúng, đến một loại cặn bã như anh cũng vào được, tôi cảm thấy cũng không khó lắm”, Lục Hi nói bằng giọng bình bình.
“Cậu nói cái gì?”
Viên Thành Lập tức đập bàn đứng dậy.
“Tôi nói gì, trong lòng anh còn không rõ sao?”, Lục Hi lạnh lùng đáp.
Viên Thành cười khẩy một tiếng: “Nếu muốn tìm công việc thì ăn nói cho tử tế. Biết đâu anh đây vui vẻ thưởng cho hai đứa mày miếng cơm ăn. Còn bằng không, anh đây gọi bảo vệ tới!”
Mặc dù nhìn Lục Hi chẳng có chút thiện ý nào nhưng Viên Thành cũng không hề sợ.
Một cô nhóc từ trên núi xuống, thêm thằng ranh mặc bộ đồ thể thao vài trăm tệ thế này, mấy kẻ chân đi giày vải như A Đoá với Lục Hi, nhìn cũng biết là đám người dưới đáy xã hội. Viên Thành chẳng thèm để hai người họ vào trong mắt.
Vả lại, hắn sờ mông A Đoá thì đã sao, có chứng cớ không?
Hắn chẳng có gì phải hoảng.
“Lo cho cái ghế của anh trước đi”.
Lục Hi cười lạnh, rút điện thoại ra, ấn nút nguồn mở máy.
Một tháng trước, khi anh đuổi theo Ô Lạp vào tận trong núi, Lục Hi đã tắt nguồn điện thoại, đến tận bây giờ vẫn chưa mở lại.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602356/chuong-369.html