Cảnh này ngoại trừ đám người Vương Trạch Nham đều coi là chuyện đương nhiên ra, A Đóa, Xích Mẫu cùng với đông đảo thuộc hạ của hắn ta đều nhìn đến ngây người.
Mà sau khi Lục Hi đánh ra một quyền, anh liền ngáp một cái, giống như cơn buồn ngủ sắp tới.
Một lúc sau, đám người Xích Mẫu mới hoàn hồn lại, anh ta dùng ngón tay run rẩy chỉ vào Lục Hi và nói: “Cái… cái này không thể nào”.
Lục Hi chỉ cười lạnh một tiếng, cũng không hề để ý đến anh ta.
Đúng lúc này, Xích Thủy nằm trên đất ọe một tiếng, anh ta lại phun ra một ngụm máu tươi, sau đó chậm rãi ngồi dậy.
Một lát sau, trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Xích Mẫu, Xích Thủy đứng lên, anh ta khom người chào Lục Hi và nói.
“Tôi thua rồi, chuyện này tôi không tham gia vào nữa, anh Lục muốn trừng trị bọn họ thế nào, cứ tùy ý”.
Từ một quyền này, Xích Thủy đã biết mình còn lâu mới là đối thủ của Lục Hi, hai người gần như không tồn tại cùng một tầng, vậy nên anh ta đã dứt khoát nhận thua.
Sau khi nhận thua, Xích Thủy xoay người rời đi, anh ta đã cố hết sức vì gia tộc, chuyện tiếp theo không còn liên quan đến anh ta nữa.
“Em không thể đi được em họ, em còn có quân đội, em còn có súng, dùng súng đi, bảo quân đội của em qua đây”.
Xích Mẫu nhìn em họ muốn rời đi, phút chốc hắn ta liền luống cuống.
Người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602348/chuong-361.html