Những người này chỉ đủ bảo đảm nhu cầu bình thường của cổ thần hàng năm, một khi muốn cổ thần xuất thế, nếu không có vài trăm tế phẩm để thỏa mãn nó thì ngay cả bản thân người thỉnh cổ thần ra cũng sẽ trở thành lương thực của cổ thần mà thôi.
Lục Hi nhìn con rết khổng lồ ở gần ngay trước mắt nói: "Ta chờ ngươi đã lâu".
Lục Hi rất muốn xem thử cổ thần mà đám người này luôn miệng nói đến thật sự là gì.
Đến bây giờ anh mới nhận ra đó chẳng qua chỉ là một con rết tu luyện thành tinh được khai mở linh trí mà thôi, không khác gì so với con trăn khổng lồ bị mình giết chết trước đó.
May mắn thay nó cũng là một vật hiến tế tốt, cho nên anh cũng không uổng công đến đây.
Con rết há miệng thật lớn hướng về phía Lục Hi rồi cắn mạnh xuống.
Không nói lời nào, Lục Hi chỉ tung một quyền vào hàm của nó khiến cho nó văng ra xa.
Miêu Ác thấy vậy thì trọn trừng, hai con mắt suýt chút nữa lọt cả ra ngoài.
Cổ thần lại bị một người phàm đánh bay lên trời, chuyện này thật không thể tin được.
Mà con rết kia cũng đã bị Lục Hi chọc giận.
Chỉ nghe "keng keng keng" một tiếng, con rết đã quay người lại, cả thân hình từ trong hồ nước phóng ra.
Khi con rết bò ra ngoài, đất đá bên cạnh những cái chân khổng lồ của nó đều bị nghiền nát thành bụi.
Nó co mình lại rồi mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602331/chuong-344.html