Lục Hi nhìn người khổng lồ đất đang xông về phía mình với nét mặt không chút thay đổi.
Diêu Cương chỉ là một tông sư tinh thông thuộc tính thổ mà thôi, không có gì quá thần kỳ.
Người khổng lồ đất vừa xông tới trước mặt anh thì đã tung ra một quyền. Trong lúc một quyền của nó sắp sửa nện xuống thì Lục Hi mới tung ra một quyền đối kháng.
"Ầm!"
Dưới một quyền của Lục Hi, người khổng lồ đất bị xé nát, đất vàng văng tung tóe khắp nơi.
Thấy Lục Hi cường đại như vậy, đám người cậu Vương đều lộ ra vẻ sợ hãi, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng Lục Hi lại có thể đối kháng với một tông sư, vì vậy vừa sợ hãi bọn họ lại vừa hi vọng.
Lục Hi dù sao cũng biết phân biệt rõ phải trái, tuy rằng bọn họ đắc tội anh nhưng bị anh xử lý thì còn tốt hơn là bị đám người kia xử lý.
Tuy nhiên, vào lúc này bên trong phạm vi của Diêu Cương lại có thêm một người khổng lồ đất khác trồi lên, tiếp tục xông về phía Lục Hi.
Khóe miệng Diêu Cương hiện lên một tia giễu cợt.
Trong phạm vi của ông ta chẳng những có lực phòng ngự siêu mạnh mà còn có vô số người khổng lồ đất không ngừng trồi lên, bộc phát sát khí cuồn cuộn, cho dù là tông sư đồng cấp nhưng nếu như bị mười mấy người khổng lồ đất của ông ta quấn lấy thì cũng rất phiền toái.
Theo ông ta thì Lục Hi nhiều nhất cũng chỉ là võ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602326/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.