“OMG, mấy người nhẹ chút thôi, mời người ta tham gia chương trình thì khách khí một chút được không?”
Đám người cậu Vương vừa đi về phía đầm nước, vừa mắng.
Lúc này Triệu Binh đầu đầy mồ hôi, nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Khi lão già gầy nhom kia nói đến Diêu Cương, gã cũng đã biết chuyện không đơn giản rồi.
Gã biết Diêu Cương là một trong hai tông sư lớn của Miêu Cương.
Còn lão già gầy nhom kia có thể đi cùng với một tông sư lớn, vậy thì có thể kém hơn sao.
Tình hình hiện giờ kỳ quái như vậy, gã biết rõ chuyện lớn không ổn rồi, nhưng không dám lộ ra nét mặt, gã đang suy nghĩ làm thế nào mới có thế dẫn đám người cậu Vương an toàn rời khỏi đây.
Đúng lúc này, đám người cậu Vương mặt cười hi hi đi đến bên hồ, bọn họ còn thò đầu vào nhìn.
“Chúng mày đoán xem bên trong có phải có vật gì sắp nhô lên không?”, cậu Vương cười nói.
Lạc Lạc kia cũng cười nói: “Nói không chừng bỗng nhiên xuất hiện một con quái thú, há một miếng liền ăn thịt anh đó”.
“Ha ha ha ha”.
Mấy người đều cười một trận to.
Lúc này, một người đi tới bên cạnh đám người cậu Vương, người đó cười lạnh nói.
“Ở trước mặt cổ thần còn dám ngông cuồng như vậy, đợi lát nữa người đầu tiên tế cổ thần chính là mấy người”.
“Ha, biểu diễn còn như thật luôn, nhanh lên chút, ông đây chờ xem chương trình lắm rồi”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602322/chuong-335.html