Lục Hi cười một tiếng, anh biết hai người kia không còn mặt mũi nào ở lại nên mới len lén chuồn ra ngoài.
Thế là anh vỗ cửa xe nói: “Nếu không chê, tôi có thể đưa hai người về nhà”.
Ngư Bạch nghe xong, lập tức vui sướng nhảy cẫng lên, cô ta nói: “Vậy thì thật sự cảm ơn anh”.
Lúc này Ngư Bạch nhảy lên, thỏ trắng nhỏ ở trước ngực cũng sắp bung ra, Lục Hi nhìn thế là đủ rồi.
Ngư Bạch nói xong, cô ta kéo cửa xe phía sau ngồi vào, Thịnh Tư Vũ cũng theo sát ngồi lên.
Cửa đóng lại, Lục Hi lái xe đi về phía thành phố.
Ba người đi trên đường vừa nói vừa cười vô cùng náo nhiệt, Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ xem như có quen biết Lục Hi, trên đường cũng hỏi đông hỏi tây.
Tất cả đều xoay quanh vấn đề làm sao Lục Hi có thể lợi hại như vậy, Lục Hi nghe mà nhức đầu, tùy tiện đưa ra một lý do để đánh lừa bọn họ.
Không bao lâu, xe cũng đã sắp đến thành phố, ngay lúc bọn họ vừa rẽ vào chỗ ngoặt, đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe cảnh sát, đồng thời ở ven đường có ba người mặc đồng phục cảnh sát giao thông ra hiệu Lục Hi dừng xe bên lề.
Lục Hi nhìn một cái rồi nói: “Lần này tiêu rồi”.
Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ biết vậy cũng có chút hoảng hốt: “Làm thế nào đây?”
“Có thể làm thế nào được”, vẻ mặt Lục Hi buồn rười rượi nói: “Chấp nhận kiểm tra thôi”.
Lục Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602282/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.